Muốn được mệt mỏi. (Tôi viết cho tôi)

Chào bạn,
Tớ lan man được ko?
Chắc được nhỉ?
Vì chẳng biết lúc nào bạn sẽ đọc email nữa... Cảm nhận bạn cũng khá bận... bận với những suy tư và những tương lai... 
Điều đó khiến mình thích nói chuyện với bạn... Vì cảm nhận có sức mạnh vô hình cho mình niềm tin. Vậy nên lại gửi email này nhé...
Chỉ có suy nghĩ là bạn sẽ đọc nó lúc bạn bình yên nhất ( nghĩa là không mệt mỏi, không suy tư).

Lúc này mình cảm nhận sự bất lực về tinh thần trong mình rất lớn... Cái suy nghĩ "Mình là người kém cỏi" ngày càng cao.
Bên cạnh đó, hiệu quả về công việc không còn như trước... Không say mê... Không háo hức làm việc như thời gian trước... Điều đó làm mình lo sợ.
Mình sợ cái vòng luẩn quẩn... Sợ luôn cả việc mình phủ định cho mình về thực tế trước mắt. Đôi khi chẳng hiểu mình đang làm gì, đang sống vì điều gì và mình đang là ai...
Cái cảm giác chơi vơi đáng sợ... Mình ghét mình lúc này lắm.

Bao lâu nay, cứ cười đó... cú vui đó... Nhưng tự hỏi "Mình đang sống cho mình hay chỉ sống vì những ảo mộng mà chẳng có thực trên đời."
Đã bao lâu rồi, mình ko còn có xu hướng muốn quan tâm đến những điều nhỏ nhặt bên đời mình... Quan tâm đến ba mẹ với những mong ước nhỏ nhoi dành cho đứa con gái...
Mình tự hỏi "Hạnh phúc là gì?" khi mình cứ đánh rơi nó...

Công việc là lý do để mình lao đầu vào với cái suy nghĩ "có cái lấp chỗ trống cho tinh thần" vậy rồi khi ko có việc thì mình là gì???
Đã bao lâu rồi lao vào với công việc... và đã bao lâu rồi "mình ko còn biết yêu mình vì mình cũng là đứa con gái mà"

Hôm nay, mình mệt mỏi quá...
Muốn lao đầu vào góc tối...
Muốn dừng lại...
Muốn yêu thương bản thân hơn...
Muốn được là một đứa xinh đẹp tự tin...
Muốn... là mình.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến