Giọt nước mắt giấu vội sau bình minh...
"Sẽ đi mãi trong tiếng cười góp nhặt.
Đôi lần khóc vì hạnh phúc đã về.
Gặp bình minh ta đón ánh nắng vàng
Ngẩng cao đầu để thấy đời đã sống."
Bốn câu thơ Mít xin dành tặng cho những trái tim đang đam mê và đã ngấm những trải nghiệm của theo đuổi đam mê. Mít xin cảm ơn những điều ko bao giờ nói, nhưng trái tim luôn hiểu trái tim. Vì chỉ có như thế Mít mới đủ can đảm để lon ton trong ước mơ của mình.
Đã mấy ngày qua, thời gian thì nhanh nhưng cái duyên thì dài lắm, và Mít có những phút giây để nhớ về quãng đường mình đi, cũng như những trải nghiệm mình gặp. Mít biết Mít đi mới được đoạn đường ngắn lắm, nhưng Mít hiểu những điều mà các anh/ các chị Mít đang chia sẻ cùng Mít. Mít được bình yên để ngồi ngắm từng gương mặt, từng nụ cười, ánh mắt cũng là do những gì anh chị đã đi qua mà đang chia sẻ với Mít.
Mít cảm nhận, mọi cố gắng đều có kết quả, và dù nó ra sao thì đó cũng là kinh nghiệm, là bài học sống của mỗi người. Mít hạnh phúc vì Mít được học từ những điều thực tế, từ những nhân vật đã trải nghiệm và đã ngấm kết quả của con đường mình đi. Chính vì thế Mít tin ai cũng mong Mít phải hạnh phúc để đi đến thành công của đam mê. Vì khi đã biết nỗi đau thực sự rồi thì ai có thể hạnh phúc đừng nhìn người khác sẽ đau nỗi đau như mình. Và với các anh chị của Mít thì điều đó lại càng ko thể vì như thế chỉ làm cho nỗi lòng mỗi người xót xa hơn thôi.
Mít cảm ơn những nụ cười, câu hát, những trải lòng từng phút giây, vì bình yên mà Mít có thể ngắm nhìn những điều nhỏ nhất, và để có thể hiểu rằng nụ cười đó, tiếng hát đó được xuất phát từ chính trái tim mỗi người.
Ta cứ cười, ta cứ vui dù đang là đêm tối, vì ngày mai ánh bình minh lên ta mới thấm hiểu cái giá trị của giọt nước mắt giấu vội sau bình minh.
Dành tặng những người anh/ người chị ca khúc
Tự Khúc Tình - Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn
Trình bày: ca sĩ Hồng Nhung - ca sĩ Quang Dũng
Tôi như trẻ nhỏ ngồi bên hiên nhà chờ xem thế kỉ tàn phai
Tôi như trẻ nhỏ tìm nơi nương tựa mà sao vẫn cứ lạc loài
Tôi như là người lạc trong đô thị một hôm đi về biển khơi
...Tôi như là người một hôm quay lại vì nghe sa mạc nối dài
Đừng nghe tôi nói lời tăm tối
Đừng tin tôi nhé vì tiếng cười
Đôi khi một người dường như chờ đợi thật ra đang ngồi thảnh thơi
Tôi như là người ngồi trong đêm dài nhìn tôi đã quá ngậm ngùi
Tôi đi tìm ngày tìm đêm lâu dài một hôm thấy được đời tôi
Tôi yêu mọi người cỏ cây muôn loài làm sao yêu hết cuộc đời
Tôi như đường về mở ra đô thị chờ chân thiên hạ về vui
Tôi như nụ cười nở trên môi người phòng khi nhân loại biếng cười
Tìm tôi nhé đừng bối rối
Đừng mang gươm giáo vào với đời
Tôi như ngọn đèn từng đêm vơi cạn nữa đêm thắp một niềm riêng
Tôi như nụ hồng nhiều khi uư phiền chờ tôi rã cánh một lần
Một hôm buồn ra ngắm dòng sông
Một hôm buồn lên núi nằm xuống
Đôi lần khóc vì hạnh phúc đã về.
Gặp bình minh ta đón ánh nắng vàng
Ngẩng cao đầu để thấy đời đã sống."
Bốn câu thơ Mít xin dành tặng cho những trái tim đang đam mê và đã ngấm những trải nghiệm của theo đuổi đam mê. Mít xin cảm ơn những điều ko bao giờ nói, nhưng trái tim luôn hiểu trái tim. Vì chỉ có như thế Mít mới đủ can đảm để lon ton trong ước mơ của mình.
Đã mấy ngày qua, thời gian thì nhanh nhưng cái duyên thì dài lắm, và Mít có những phút giây để nhớ về quãng đường mình đi, cũng như những trải nghiệm mình gặp. Mít biết Mít đi mới được đoạn đường ngắn lắm, nhưng Mít hiểu những điều mà các anh/ các chị Mít đang chia sẻ cùng Mít. Mít được bình yên để ngồi ngắm từng gương mặt, từng nụ cười, ánh mắt cũng là do những gì anh chị đã đi qua mà đang chia sẻ với Mít.
Mít cảm nhận, mọi cố gắng đều có kết quả, và dù nó ra sao thì đó cũng là kinh nghiệm, là bài học sống của mỗi người. Mít hạnh phúc vì Mít được học từ những điều thực tế, từ những nhân vật đã trải nghiệm và đã ngấm kết quả của con đường mình đi. Chính vì thế Mít tin ai cũng mong Mít phải hạnh phúc để đi đến thành công của đam mê. Vì khi đã biết nỗi đau thực sự rồi thì ai có thể hạnh phúc đừng nhìn người khác sẽ đau nỗi đau như mình. Và với các anh chị của Mít thì điều đó lại càng ko thể vì như thế chỉ làm cho nỗi lòng mỗi người xót xa hơn thôi.
Mít cảm ơn những nụ cười, câu hát, những trải lòng từng phút giây, vì bình yên mà Mít có thể ngắm nhìn những điều nhỏ nhất, và để có thể hiểu rằng nụ cười đó, tiếng hát đó được xuất phát từ chính trái tim mỗi người.
Ta cứ cười, ta cứ vui dù đang là đêm tối, vì ngày mai ánh bình minh lên ta mới thấm hiểu cái giá trị của giọt nước mắt giấu vội sau bình minh.
http://mp3.zing.vn/bai-hat/Tu-Tinh-Khuc-Hong-Nhung---Quang-Dung/IW60897D.html
Dành tặng những người anh/ người chị ca khúc
Tự Khúc Tình - Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn
Trình bày: ca sĩ Hồng Nhung - ca sĩ Quang Dũng
Tôi như trẻ nhỏ ngồi bên hiên nhà chờ xem thế kỉ tàn phai
Tôi như trẻ nhỏ tìm nơi nương tựa mà sao vẫn cứ lạc loài
Tôi như là người lạc trong đô thị một hôm đi về biển khơi
...Tôi như là người một hôm quay lại vì nghe sa mạc nối dài
Đừng nghe tôi nói lời tăm tối
Đừng tin tôi nhé vì tiếng cười
Đôi khi một người dường như chờ đợi thật ra đang ngồi thảnh thơi
Tôi như là người ngồi trong đêm dài nhìn tôi đã quá ngậm ngùi
Tôi đi tìm ngày tìm đêm lâu dài một hôm thấy được đời tôi
Tôi yêu mọi người cỏ cây muôn loài làm sao yêu hết cuộc đời
Tôi như đường về mở ra đô thị chờ chân thiên hạ về vui
Tôi như nụ cười nở trên môi người phòng khi nhân loại biếng cười
Tìm tôi nhé đừng bối rối
Đừng mang gươm giáo vào với đời
Tôi như ngọn đèn từng đêm vơi cạn nữa đêm thắp một niềm riêng
Tôi như nụ hồng nhiều khi uư phiền chờ tôi rã cánh một lần
Một hôm buồn ra ngắm dòng sông
Một hôm buồn lên núi nằm xuống
Mít!
Trả lờiXóaèo, anh dật mình nhìn thấy cái ảnh > đại ca phía trên râu (Tôi như ngọn đèn từng đêm vơi cạn nữa đêm thắp một niềm riêng)giống Anh của 11 năm về trước thế :)
Đó là Cao Cường - đạo diễn...
Trả lờiXóaanh ấy trẻ nhưng có tài và đam mê lắm anh ạ... Em mới nhận làm anh Thầy đó... học thực tế để trải nghiệm luôn